Nghề biên tập, thật ra thì vất vả
Tiếng tốt về người, tiếng xấu về ta
Sách chỉn chu chẳng ai dòm tới cả
Có lỗi thì… gánh chịu tiếng đồn xa.
Nghề biên tập, lại còn bèo bọt nữa
Nhìn bạn bè đã nhà rộng, xe sang
Mình thì tạm, cũng đủ ngày ba bữa
Nghĩ sau này, bất chợt thấy hoang mang.
Nghề biên tập “chán đời” như thế đấy
Trót “yêu” rồi, đành chấp nhận mà thôi
Bởi thầm lặng, cũng chẳng mong người thấy
Cứ quẩn quanh, thoắt đã mấy năm rồi
Nghề biên tập, cũng tự hào đến lạ
Khi mới làm, sếp giải nghĩa “Quảng Văn”
Là quảng bá để lan truyền văn hóa
Nên hết mình, cũng từ bỏ băn khoăn
Nghề biên tập, có niềm vui nho nhỏ
Là mỗi khi cầm cuốn sách thành hình
Sau thai nghén cũng đến kỳ sinh nở
Rưng rưng mừng, chào đón một sinh linh
Nghề biên tập, thật ra thì nhỏ bé
Nhưng ấm lòng khi độc giả yêu thương
“Ui, hay quá, cảm ơn Đào nhiều nhé
Đọc hết rồi vẫn cứ thấy vấn vương”
Nghề biên tập vốn một nghề thầm lặng
Nhưng lắm khi cũng sôi nổi bất ngờ
Mỗi câu chuyện như cuộc đời sâu lắng
Có vui buồn, có đẹp, có nên thơ…
– Thu Thủy –