“Luận anh hùng” viết về năm nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Trung Hoa với bối cảnh của Tần Hán, Tam quốc, Đường, Minh, Thanh, đó là Hạng Vũ, Tào Tháo, Võ Tắc Thiên, Hải Thụy và Ung Chính.
Tác giả Dịch Trung Thiên đã lựa chọn năm nhân vật trên là vì ông muốn kể câu chuyện của những kẻ “ngược dòng”, chính là dòng chảy của lịch sử, là sự phát triển tất yếu nhưng tàn nhẫn của hình thái xã hội, trong đó bao gồm cả sự chuyển dịch về tư tưởng, kinh tế và chế độ. Những con người muốn đi ngược dòng đại thế để thực thi lý tưởng của mình. Câu chuyện ấy nằm trong một đại tự sự lớn hơn của cả Trung Hoa, với việc điểm qua các mô hình quản lý xã hội khác nhau dọc theo chiều dài lịch sử, với sự bóc tách đến tận cùng những mặt ưu và khuyết của các hình thức cai trị khác nhau như “đức trị”, “pháp trị”, “nhân trị” Qua năm tháng, với bao thế hệ, đã có không biết bao nhiêu máu và nước mắt đã đổ xuống sau những thử nghiệm chính sách thất bại, nhờ đó đã đem lại cho người đời sau những bài học quý giá về công tác trị quốc.
Hơn nữa “Luận anh hùng” không chỉ có Hạng Vũ mà còn có cả Hàn Tín, Lưu Bang; không chỉ nhắc mỗi Tào Tháo mà còn cả Viên Thiệu, Lưu Bị. Ngoài luận về Võ Tắc Thiên còn có phân tích về Địch Nhân Kiệt, về chế độ “cáo mật”. Trong thời đại của Hải Thụy còn ghi chép lại hành trạng của Trương Cư Chính, Thẩm Thời Hành và các cải cách thời Vạn Lịch. Thành ra, đọc một nhân vật nhưng độc giả lại thấy được cái hay cái dở của nhiều nhân vật khác.