“Cuộc đời này, em đi qua những con đường tối tăm gian khổ, vận mệnh đập vỡ em, nát vun, bốc cháy.
Lạnh lùng nhìn em thê thảm ngã xuống.
Nhưng em vẫn cảm kích đối thủ này.
Bởi vì trong những ngày gian nan tăm tối nhất, nó luôn chừa lại cho em một tia sáng, vuốt ve, tu bổ, chiếu rọi cho em.
Em đứng dậy hết lần này đến lần khác, khi đứng vững, cuối cùng vận mệnh chịu thua, hai tay dâng cho em vinh quang cao nhất.
Đúng vậy.
Chịu chết không dễ, sống cũng hiên ngang.”
-Trình Ca